10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: "Em mong một ngày được chết trước mẹ"

Văn Tiên |

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, lở loét khắp người sau tai nạn, vợ bỏ đi: "Em mong một ngày được chết trước mẹ".

Con nợ mẹ một gia đình trọn vẹn…

Nhiều năm qua, người dân ở ấp 3, xã Thạnh Phú, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh không còn xa lạ với hình ảnh một người mẹ già tay cầm cọc vé số đi bán khắp nơi, chiều về lại đẩy đứa con trai bại liệt ngồi trên chiếc xe lăn để tập vận động.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 1.

10 năm ròng rã, anh Định chỉ biết nằm một chỗ, nhìn mẹ già chạy vạy lo từng bữa cơm

Dù đã ở cái tuổi xế chiều nhưng cuộc sống của bà Nguyễn Thị Hai (66 tuổi) chưa một ngày nhàn hạ khi anh Trần Quốc Định (38 tuổi) bị liệt nửa người, một phần cơ thể lở loét, hoại tử sau tai nạn vào năm 2012.

Ngồi lặng một góc trên chiếc giường tre ọp ẹp, bà Hai cố nheo đôi mắt mờ của mình đếm lại những tấm vé số còn trong cặp, lẩm bẩm tính. Cách đó vài bước chân, anh Định cố gượng người ngồi dậy nhìn về phía bà Hai, chua xót.

"Con làm khổ mẹ rồi", anh Định thở dài.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 2.
10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 3.

Anh Định bật khóc khi bản thân đã làm khổ mẹ già

10 năm trước, trong lúc theo đoàn dân quân ở xã đi cưa cây để kéo điện cho một số hộ nghèo trong ấp, anh Định vô tình bị nhánh cây bạch đàn đè trúng khiến anh gãy đốt sống, dập tủy. Dù được đưa lên Chợ Rẫy chữa trị, tuy nhiên vì chấn thương rất nặng, các bác sĩ cho biết anh Định không thể đi đứng bình thường như trước kia. Khi đó, anh Định mới 28 tuổi, còn đứa con trai chỉ vừa lên 4.

"Anh sốc lắm, ở trên Chợ Rẫy được 20 ngày, bác sĩ cho chuyển về Trà Vinh để tập vật lý trị liệu, ròng rã 8 tháng trời, điều duy nhất anh có thể làm là gắng ngồi dậy. Mà rồi…", nói đến đây anh Định bật khóc.

"Anh như vậy nên vợ anh cũng bỏ đi".

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 4.

Đứa con trai lớn lên thiếu đi sự chăm sóc của cả cha lẫn mẹ...

Theo anh Định, trước khi xảy ra tai nạn, vợ anh làm công ty ở gần nhà, đến khi anh gặp chuyện, vợ anh cũng nghỉ việc để về phụ chăm sóc. Được 1 năm, người vợ cũng lặng lẽ bỏ đi, lâu lâu mới quay về hỏi thăm, riêng đứa con chung 4 tuổi khi đó được gửi nhờ bà ngoại nuôi dưỡng.

"Vợ anh đi cũng không nói gì rõ ràng, bây giờ lâu lâu nếu có điều kiện, vợ anh mới về thăm. Hai vợ chồng vẫn chưa có ly hôn, nếu mà vợ anh muốn, anh cũng chấp nhận chứ mình đã tàn tật như vậy rồi, anh không muốn cô ấy khổ thêm", anh Định nghẹn lời.

Thời gian đầu vợ bỏ đi, anh Định chỉ biết nằm một chỗ, tự trách bản thân mình tật nguyền, không chăm lo được cho gia đình. Buồn riết rồi thành quen, anh cũng không nhớ đã khóc bao nhiêu lần, tự dằn vặt bản thân.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 5.

Quốc Minh buồn bã khi thấy những vết lở loét trên cơ thể của cha

"10 năm rồi, anh cứ nằm đây thôi, lâu lâu anh cũng ngồi dậy, mẹ đẩy xe lăn đi cho thoải mái. Từ vùng hông trở xuống, anh không còn cảm giác gì nữa, lở loét khắp cả rồi", vừa nói, anh Định dở tấm khăn che nửa thân dưới của mình, mảng da thịt lở loét, tạo thành hố sâu khiến chúng tôi chết lặng.

"May mà nó không còn cảm giác đau, chứ nhìn con, bà xót quá, nó không dám ăn uống gì nhiều vì nó sợ đi tiêu tiểu không tự chủ, bà lại cực khổ lau dọn", bà Hai ứa nước mắt.

"Nhìn thấy nhiều người bị đột quỵ rồi chết, anh cũng ước được như vậy… "

Từ ngày gặp tai nạn bất ngờ, vợ bỏ đi, đứa con trai duy nhất của 2 vợ chồng gửi nhờ bà ngoại chăm sóc, anh Định trải qua chuỗi ngày sống không bằng chết. Nhiều lúc nghĩ quẩn, anh chỉ muốn chết đi để mẹ già bớt khổ.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 6.
10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 7.
10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 8.
10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 9.

Những tấm vé số giúp là niềm hi vọng duy nhất giúp 2 mẹ con bà Hai cầm cự mỗi ngày

"Anh chỉ sống nằm một chỗ, ban đầu anh cũng cố gắng, hi vọng sẽ khỏe lại nhưng cuối cùng phải chấp nhận, không còn hi vọng hay suy nghĩ gì nữa. Đôi khi nhìn thấy nhiều người bị đột quỵ bất ngờ rồi chết, anh cũng ước được như vậy…

10 năm qua trong lòng anh buồn lắm mà không nói được câu nào, giờ mọi việc chăm sóc đều do mẹ cả. Cơm mẹ nấu cho ăn, tiêu tiểu một tay mẹ thay tã, lau dọn. Anh chỉ mong được đi trước mẹ, chứ sợ mẹ mất đi, mẹ không an tâm về mình", anh Định bật khóc.

Nắm lấy bàn tay cha, Trần Quốc Minh (14 tuổi) chốc chốc lại nhìn về những vết thương hở, mắt ngân ngấn lệ. Năm 4 tuổi, tổ ấm gia đình của Minh tan vỡ khi cha gặp tai nạn, mẹ buộc lòng rời nhà để đi làm ăn xa, con phải dọn về sống với bà ngoại. Dù sớm mất đi sự quan tâm, chăm sóc của cả cha lẫn mẹ nhưng Minh rất ngoan ngoãn. Lâu lâu, con lại xin phép ngoại để chạy về thăm cha.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 10.

Minh ước một ngày nào đó, cha có thể khỏe mạnh trở lại

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 11.
10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 12.

Dù lớn lên không có được sự chăm sóc, đỡ đần của cha nhưng Minh chưa bao giờ giận hờn, trách móc gì anh Định

"Ngoại kể cho con nghe về cha, con thấy buồn lắm. Mẹ cũng kêu con phải thường xuyên về thăm cha, con ước cha con hết bệnh để mẹ quay về sống với hai cha con", Minh thỏ thẻ.

Nhìn đứa con trai đang ngày một lớn lên trong khi bản thân mình không thể lo lắng, chăm sóc gì được cho con, anh Định chỉ biết tự trách bản thân mình. "Anh làm cha mà không lo được cho con, để nó phải khổ từ nhỏ, cũng may vợ anh bỏ đi, chứ vợ mà ở lại, anh cứ như thế này, anh náy náy không sống nổi… ", anh Định nghẹn lời.

Đưa đôi tay quệt nước mắt, bà Hai cho biết để có tiền 2 mẹ con sinh sống, mỗi ngày bà phải đi bán vé số. Ngày nào đắt thì được hơn 100 tờ, ngày nào ế, chỉ kiếm được 50 ngàn để về lo cơm mắm. 10 năm bán vé số nuôi con, bà Hai không biết mình có thể đi cùng đứa con trai số khổ này thêm được bao lâu nữa.

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 14.

Bà Hai bật khóc khi sức khỏe ngày một yếu đi, bà sợ bà đi rồi, anh Định sẽ không ai chăm sóc...

"Dì rầu lắm, nó cũng nói cho con chết mà sao con chết không được. Nhiều lúc dì cũng nghĩ uống liều thuốc rồi 2 mẹ con chết cùng, mà mình cho con mình chết trước, rồi mình không chết được thì sao?

Dì chỉ sợ mình mà đi trước, bỏ con lại tội nghiệp. Nói thật, dì muốn nó chết trước để dì lo cho nó tròn, chứ biết chị em có lo bằng mẹ không ? Cha nó chết năm nay là 19 năm rồi, phải có cha nó thì đỡ đần cho dì", bà Hai bật khóc.

Có lẽ, điều mong muốn lớn nhất của bà Hai là trong những ngày ít ỏi còn lại, bà có đủ tiền để mua thuốc men, sữa tã cho anh Định. Biết là nói ra sẽ đau lòng, nhưng ước gì: "Hai mẹ con có thể ra đi cùng lúc, chứ sống trong cảnh như thế này, đau lắm con ơi!".

10 năm dằn vặt của người đàn ông bại liệt, vợ bỏ đi: Em mong một ngày được chết trước mẹ - Ảnh 15.

Hi vọng và cầu mong, sự giúp đỡ của mọi người sẽ giúp những ngày tháng ít ỏi còn lại của 2 mẹ con sẽ đỡ nhọc nhằn, cơ cực hơn...

Trước hoàn cảnh khó khăn của anh Định khi phải nằm 1 chỗ, vết thương lở loét khắp nơi bên người mẹ già yếu, chúng tôi hi vọng quý độc giả gần xa có thể quan tâm, hỗ trợ để anh có điều kiện sống tốt hơn trong những ngày ít ỏi còn lại.

Mọi sự đóng góp xin vui lòng liên hệ số điện thoại bà Hai: 0978915328.

Hoặc thông qua số tài khoản ngân hàng Vietcombank: 1027890756.

Chủ tài khoản: Nguyễn Thị Hai, chi nhánh tỉnh Trà Vinh.

Xin chân thành cảm ơn!

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại