Người mang hình hài tượng phật: Những lời đồn nhẫn tâm và vô cảm

camnhung |

Người dân Văn Cao truyền tai nhau rằng ông Lai bị Phật phạt vì ngày bé nghịch ngợm nên mới đẻ ra người con bất hạnh thế này.

Nghe người ta đồn ở làng Văn Cao (Hải Phòng) có vợ chồng người nông dân đẻ ra 2 người con giống hệt... tượng Phật, chúng tôi đã tìm về tận nơi để tìm hiểu thực hư sự tình

Mẹ của Vũ lúc nào cũng nặng trĩu nỗi buồn về con.

Sinh con giống Phật do xoa đầu tượng Phật?

Hơn ba chục năm nay, người dân làng Văn Cao cũng như các vùng lân cận đều biết đến Nguyễn Văn Vũ, tên gọi thường ngày là Ngoác.

Từ khi cha sinh mẹ đẻ, Ngoác đã có hình hài quái dị đến phát sợ. Ngoác sinh ra không có tóc, tai to như tai Phật, mắt một mí, ánh mắt sắc đỏ và xếch lên, cả người tấy đỏ và bong vảy nứt nẻ như pho tượng Phật bằng gỗ bị tróc sơn.

Nhất là những lúc Vũ ngồi bất động giữa nhà thì người lạ vào nhà chơi nếu yếu bóng vía phải chạy hú hồn.

Từ khi Ngoác ra đời, gia đình ông Nguyễn Văn Lai (sinh năm 1954), bà Nguyễn Thị Bái (sinh năm 1955) chịu tiếng đồn quái ác, rằng đẻ con ra giống tượng Phật.

Người dân Văn Cao truyền tai nhau rằng ông Lai bị Phật phạt vì ngày bé nghịch ngợm nên mới đẻ ra người con bất hạnh thế này.

Ông Lai khi đó cũng chỉ ở cái tuổi 13, 14 và nổi tiếng nghịch ngợm với những trò không ai tưởng. Một buổi chiều đi chăn trâu và vào chơi trong chùa, cậu bé Lai nghịch hết chỗ nói đã phạm vào sự uy thiêng của Phật. Cậu đã trèo lên xoa đầu tượng Phật trêu đùa: “Đẹp trai nhỉ, giá như mai sau mình đẻ được người con như thế này…”. Thế rồi không hiểu sao người đàn ông ấy đẻ con giống y đúc tượng Phật (!?).

Nỗi đau nối tiếp nỗi đau

Dường như nỗi đau càng nối tiếp nỗi đau và càng làm cho lời bàn tán đẻ con giống tượng Phật vang khắp vùng khi năm 1982, ông bà sinh tiếp người con gái tên Lê. Chẳng khác gì người anh trai, mặt mày, da dẻ của Lê cũng đỏ lửng và tróc vảy.

Lê ra đời chưa được bao lâu thì qua đời, còn thằng Ngoác nhận được cái lắc đầu của bác sĩ Bệnh viện Nhi Hải Phòng: “Cháu bị mắc thiểu năng trí tuệ và tắc tuyến mồ hôi do bẩm sinh. Cứ đưa cháu về, cháu không qua khỏi được vài tháng”. Thế nhưng, Ngoác đã sống được hơn 30 năm nay.

May thay 3 người con sau của ông bà lành lặn, bình thường như bao đứa trẻ khác. Đó cũng là niềm hy vọng vô ngần của vợ chồng người nông dân nghèo ấy.

Ngồi bên người con giống tượng Phật cũ, ông Lai giọng trầm hẳn: “Buồn lắm, từ khi sinh con ra không lành lặn nên mọi người sinh chuyện tôi bị Phật phạt. Nhưng thực tình đâu phải thế, tôi được giáo dục, được tuyển chọn nhập ngũ, tôi biết đâu là phải, trái. Ngày bé, trẻ con chơi đùa vào chùa xin quả chuối, nắm xôi là chuyện thường, nhưng tôi chưa bao giờ dám thất lễ với Phật”.

Ông Lai cố lạc quan để làm chỗ dựa cho vợ và con.

Đau đáu nỗi lo

Trong cuộc trò chuyện, ông Lai kể ông là lính Sư đoàn 363, Trung đoàn 238, Tiểu đoàn 83, đơn vị tên lửa bảo vệ thành phố Hải Phòng từ năm 1975 đến năm 1979. Ông bảo có lẽ thời gian đó ông bị nhiễm chất phóng xạ nên mới thế này.

Trước đó, chính tay ông bà đã cầm kết luận ông bị nhiễm xạ do Bệnh viện Việt - Tiệp cấp, nhưng thời đó không có hòm tủ đựng, con cái lấy gấp máy bay nghịch ngợm nên mất từ bao giờ cũng chẳng hay.

Bà Bái bộc bạch: “Mình sinh nó ra rồi thì phải dưỡng, nghe dị nghị nhiều lúc tôi ứa nước mắt vì tủi thân. Ngày bé còn nhìn lờ mờ được, nó đạp xe ra đường, bọn trẻ con trông thấy chạy tán loạn. Từ đấy nó buồn chỉ thu lu ở trong nhà. Hiện tại 3 đứa em thằng Vũ, một đứa đã lấy chồng, hai đứa còn lại đang học đại học, vợ chồng tôi phải cố sức vay mượn để lo cho chúng thành người. Được cái thằng Vũ không bị ngớ ngẩn”.

Quả thực, trái hẳn với hình dáng kỳ dị của mình, Vũ có giọng nói rất khỏe và dõng dạc như một người bình thường. Mặc dù hai mắt không nhìn thấy gì, nhưng Vũ bấm điện thoại rất giỏi, nhớ như in vị trí từng con số trên bàn phím khi Vũ bấm số máy điện thoại của tôi. Vũ bảo mọi sinh hoạt của Vũ đều phải nhờ bố mẹ. Da thịt Vũ lúc nào cũng bong tróc và khô cứng lại.

Mỗi sáng thức dậy, Vũ phải ngồi một lúc lâu mới cử động lại được, hai mắt phải nhỏ thuốc cho mềm ra mới thoáng nhìn được vài tia sáng lờ mờ. Vũ chỉ đi lại được vài bước trong nhà vì đi lâu hai bàn chân bong tróc và nứt toác ra, đau đến thấu xương. Nỗi đau ấy có lẽ chẳng thể dịu nhẹ được bởi mùa đông buốt giá đang về, cái khô hanh của tiết trời sẽ làm cho Vũ tê tái hơn. Nỗi đau ấy, Vũ đã chịu đựng hơn 30 năm nay và giờ phải đối mặt tiếp trên đường đời không may còn lại của mình…

Theo Danviet.vn

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Tags
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại