Ngày 20-11, TAND cấp cao tại Hà Nội đã mở phiên toà hình sự phúc thẩm xét xử vụ án này.
Theo bản án sơ thẩm, Tình biết ông Hà Văn Nga (đã mất) muốn bán Công ty Viễn Đông, trụ sở tỉnh Hà Nam với giá 75 tỷ đồng nhưng không có tiền mua nên rủ Nguyễn Thị Thúy Hằng (40 tuổi, ở quận Thanh Xuân, Hà Nội) góp vốn.
Sau khi đặt cọc, ông Nga bổ nhiệm Tình làm Tổng Giám đốc Công ty Viễn Đông.
Năm 2007, Tình làm hồ sơ vay 100 tỷ đồng từ Ngân hàng TMCP Đông Nam Á (SeaBank) để Công ty Viễn Đông đầu tư nhà máy sản xuất thức ăn chăn nuôi và nuôi trồng thủy sản.
Để được ngân hàng duyệt vay, Tình lập khống các biên bản, hợp đồng của Công ty Viễn Đông để đưa tên mình vào đăng ký của Công ty Viễn Đông tại Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Hà Nam.
Khi làm hồ sơ vay vốn, Tình chủ động giấu việc giấy tờ mảnh đất của Công ty Viễn Đông thế chấp cho SeaBank đang bị giữ tại Quỹ Hỗ trợ phát triển tỉnh Hà Nam.
Ngoài ra, Tình và Hằng mua 92 hóa đơn giá trị gia tăng khống kèm 13 hợp đồng thể hiện đã thi công xây dựng các hạng mục của nhà máy sản xuất thức ăn chăn nuôi với tổng trị giá gần 105 tỷ đồng.
Căn cứ vào hồ sơ của Tình, SeaBank đã giải ngân cho Công ty Viễn Đông vay hơn 38 tỷ đồng. Số tiền này được Tình và Hằng mang đi trả nợ hoặc chi tiêu cá nhân.
Quá trình điều tra, cơ quan điều tra còn xác định, để xảy ra vụ án có trách nhiệm của hai bị cáo là cán bộ của SeaBank gồm Lê Tuấn Phương, Trưởng phòng Khách hàng và Thẩm định SeaBank và Trần Thị Thu Hằng, cán bộ Phòng Khách hàng và Thẩm định SeaBank.
Thời điểm đó, Phương và Hằng không thẩm định kỹ hồ sơ vay vốn nên không phát hiện các chữ ký giả mạo và kiểm tra thực tế các hạng mục xây dựng.
Trong vụ án này, bị cáo Nguyễn Văn Hợi, thời điểm là Trưởng phòng Đăng ký kinh doanh (Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Hà Nam) đã thiếu trách nhiệm trong việc cấp và thu hồi giấy đăng ký kinh doanh của Công ty Viễn Đông.
Từ đó để Tình và Hằng chiếm đoạt tiền của SeaBank.
Quá trình giải quyết vụ án, cơ quan điều tra đã khởi tố bị can đối với ông Lê Văn Chí, nguyên Tổng Giám đốc SeaBank vì để cấp dưới làm không hết chức trách, nhiệm vụ trong các khâu kiểm tra, giám sát thực tế khoản vay.
Phía nguyên đơn dân sự là SeaBank đề nghị cơ quan điều tra để ngân hàng xem xét xử lý nội bộ với ông Chí, do ông này là người sáng lập và có công lớn với SeaBank.
Theo đề nghị của nguyên đơn dân sự, năm 2014, cơ quan điều tra đã ra quyết định đình chỉ điều tra bị can đối với ông Chí.
Trước đó, ngày 21-5-2015, TAND TP Hà Nội đã mở phiên toà hình sự sơ thẩm xét xử vụ án này và tuyên phạt bị cáo Đào Hữu Tình 20 năm tù; bị cáo Nguyễn Thị Thúy Hằng 13 năm tù cùng về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Ba bị cáo khác gồm: Lê Tuấn Phương bị phạt 36 tháng tù (án treo); Trần Thị Thu Hằng bị phạt 30 tháng tù (án treo) và Nguyễn Văn Hợi bị phạt 24 tháng tù (án treo) cùng về tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.
Về phần dân sự, TAND TP Hà Nội buộc hai bị cáo Tình và Hằng phải trả lại Ngân hàng SeaBank toàn bộ số tiền đã chiếm đoạt chưa thu hồi được. Sau phiên toà sơ thẩm, hai bị cáo Tình và Hằng làm đơn kháng cáo kêu oan.
Trong khi đó, Viện KSND thì kháng nghị TAND cấp cao tại Hà Nội tăng hình phạt đối với hai bị cáo Tình và Hằng.
Sau một ngày xét xử phúc thẩm vụ án này, HĐXX cấp phúc thẩm cho rằng, trong vụ án có nhiều nội dung chưa được làm rõ như: khoản tiền 6,9 tỷ đồng bị cáo Tình chuyển cho ông Nga mua Công ty Viễn Đông; số tiền 3,5 tỷ đồng bị cáo Tình đầu tư mua nguyên vật liệu, máy móc (hiện vợ ông Nga kế thừa và quản lý) cần thiết đưa vào vụ án.
Ngoài ra cũng cần làm rõ hơn vai trò của bị cáo Hằng trong vụ án này. Việc tách hợp đồng thế chấp ra khỏi hợp đồng tín dụng có đúng quy định pháp luật không?... Trên cơ sở đó, HĐXX mới có thể ra một bản án đúng pháp luật.
Từ nhận định đó, HĐXX cấp phúc thẩm quyết định tuyên hủy bản án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại.
Trong thời gian điều tra lại vụ án, HĐXX cấp phúc thẩm cũng quyết định thay đổi biện pháp đối với bị cáo Tình từ hình thức tạm giam sang bảo lãnh để tại ngoại.
Bị cáo Tình bị bắt giam từ năm 2009 đến 2017. Vụ án nhiều lần đưa ra xét xử, trả hồ sơ, hủy án.
Do nhiều năm tạm giam, sức khỏe bị cáo giảm sút, gia đình bị cáo Tình nhiều lần có đơn xin bảo lãnh cho bị cáo Tình.
Gia đình bị cáo Tình phải làm giấy cam đoan không để bị cáo tiếp tục phạm tội và bảo đảm bị cáo có mặt theo giấy triệu tập của cơ quan điều tra, viện kiểm sát hoặc toà án.