Ra tù, bản chất côn đồ của Khanh lại trỗi dậy, một lần nữa y lại giết người và lĩnh án tử.
Giết người vì…bênh bố
Được cán bộ quản giáo dẫn ra gặp nhà báo tại phòng thăm nuôi ở trại tạm giam – Công an Thành phố Hải Phòng, tử tù Vũ Bá Khanh (SN 1970) tỏ ra khá dè dặt. Làn da trắng mai mái vì thiếu nắng, gương mặt hốc hác, đôi mắt quầng thâm của người ít ngủ, Khanh nhìn già hơn nhiều so với tuổi 42 của mình. Khanh cúi người chào chúng tôi rất lễ phép, dù nhìn qua cũng đủ biết, chúng tôi ít tuổi hơn nhiều so với Khanh. Sau lời chào hỏi, Khanh im lặng. Chúng tôi gợi chuyện, một lát sau Khanh mới bộc bạch thật lòng.
Trong câu chuyện với chúng tôi, Khanh bảo y đã “mất khôn” nên mới gây ra tội, có tội với nạn nhân và có tội với chính vợ con Khanh. Về những phút giây “mất khôn” ấy, Khanh có đến hai lần trong đời. Ấy là vào đầu năm 1989, do đường điện dẫn vào khu dân cư nơi gia đình Khanh ở thường hay bị chập chờn. Cứ thi thoảng, nhà này sửa chữa có điện thì nhà kia lại tối om.
Một lần, thấy người thanh niên hàng xóm ra cột điện định sửa chữa đường dây, bố Khanh liền chạy ra nhắc nhở cẩn thận, ai ngờ gặp phải gã thanh niên hỗn hào, đã không nghe lời lại còn chửi bới và đánh lại ông lão. Thấy bố bị hành hung, Khanh khi ấy mới là chàng trai 19 tuổi sức vóc khỏe mạnh liền chạy ra can ngăn, hai bên to tiếng rồi ẩu đả. Trong cơn tức giận Khanh nhớ tới “bảo bối” đang giữ trong nhà nên lao về vác lựu đạn ra, rút kíp ném thẳng cánh về phía gia đình hàng xóm. Trái lựu đạn phát nổ khiến cả xóm chết khiếp, may mắn là mọi người chỉ bị thương chứ không có ai bị thiệt mạng trong vụ này.
Cuối năm 1989, Vũ Bá Khanh bị Tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng xử phạt 12 năm tù về tội “giết người” và một năm tù về tội “tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng”. Sau hơn chục năm trời cải tạo giáo dục ở trại giam Nam Hà, tháng 6/2001 cánh cửa tù chính thức khép lại phía sau lưng Khanh, mở ra trước mắt là tương lai và những cơ hội để Khanh có thể làm lại cuộc đời từ đầu.
Sau những ngày tháng “ăn cơm tù mặc áo số” trở về hòa nhập với xã hội cộng đồng, thấy Khanh đi xin làm bảo vệ cho một công ty gần nhà rồi lấy vợ, gia đình và những người hàng xóm mừng thầm, tưởng rằng sau tội lỗi gây ra, Khanh đã phục thiện làm người tử tế. Người vợ của Khanh đã sinh cho y một đứa con gái xinh xắn, khiến hạnh phúc của một đối tượng từng vào tù ra tội thêm viên mãn. Thế nhưng, niềm vui ngắn chẳng tày gang, một lần nữa Khanh lại phạm tiếp sai lầm và lần này “số phận” không còn mỉm cười với Khanh như lần phạm tội trước.
Trốn truy nã ngoạn mục
Tử tù Khanh ân hận, nuối tiếc cuộc đời!
Lần ấy, vào chiều chiều 1/12/2002, Vũ Bá Khanh mang xe đạp đến hiệu cầm đồ của chị Nguyễn Thị Ánh Dương, ở số 53 Nguyễn Văn Linh để cầm cố. Lúc ấy, chị Dương đang bận gội đầu cho khách nên bảo Khanh ngồi chờ. Thấy mấy cô gái ngồi trong quán, Khanh buông lời trêu ghẹo. Chẳng ngờ, gặp đối tượng chanh chua nên đôi bên lời qua tiếng lại mỗi lúc một gay gắt. Đỉnh điểm, cô gái gọi bạn trai đến quán để “xử” Khanh cho hả giận. Thấy bạn trai của cô gái xuất hiện, Khanh bỏ đi hẹn sẽ quay lại “nói chuyện”.
Ít phút sau, Khanh không quay lại để “nói chuyện” thông thường, mà giấu sau lưng một con dao quắm. Sau một hồi “nói chuyện bằng dao”, Khanh đã khiến nạn nhân chết ngay tại chỗ bởi những nhát chém hiểm độc. Sau khi gây án, Khanh bỏ trốn khỏi khỏi địa phương. Khanh lẩn trốn nhiều nơi, làm thuê đủ nghề để kiếm sống và một phần gửi về phụ giúp vợ nuôi con.
Những tháng ngày lẩn trốn, nỗi nhớ vợ và đứa con gái nhỏ cồn cào khiến Khanh quyết định tìm về. Thằng cu Cối con trai Khanh là kết quả của những lần Khanh lén lút gặp vợ kiểu Ngưu Lang – Chức Nữ ấy. Sau cùng, khao khát được sống đường hoàng cùng vợ con, thêm nữa là vụ án năm nào sau nhiều năm dường như đã tạm lắng xuống, Khanh có quyết định táo bạo là dành dụm tiền, vào miền Nam chỉnh sửa lại những đặc điểm nhận dạng trên khuôn mặt rồi ung dung về sống với vợ con. Dường như quyết định ấy của Khanh đã có hiệu quả ít nhiều bởi nhiều người họ hàng của y cũng chẳng thể nhận ra. Khanh sống như thế được vài năm thì bị bắt. Đó là buổi sáng ngày 19/2/2009, đang trên đường đưa đứa con gái đầu đi học, Khanh bất ngờ bị bắt, kết thúc bảy năm trốn truy nã ngoạn mục.
Kỳ sau: Nước mắt kẻ tử tù