Không nghề nghiệp, kết hôn khi còn quá trẻ, đôi vợ chồng đã lâm vào bi kịch tiền bạc khi đứa con nhỏ bé chào đời. Để có tiền lo cho con, cô vợ quyết định vào làm tiếp viên ở một quán giải khát khá nổi tiếng gần nhà để có tiền phụ chồng chia sẻ gánh nặng, mặc dù công việc này đã bị người chồng kịch liệt phản đối nhưng người vợ vẫn bỏ ngoài tai. Và trong cơn nóng giận, người chồng đã ra tay sát hại vợ một cách dã man.
Vợ không “nghe lời”, chồng giết chết rồi tự sát
Dương Văn Sử (sinh năm 1990, trú tại ấp Long Điền, xã Long Toàn, huyện Duyên Hải, tỉnh Trà Vinh) sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả nên khi học đến lớp 6, Sử phải nghỉ học để đi làm giồng phụ giúp gia đình.
Mười tám, đôi mươi - một lứa tuổi đẹp nhất đời người Sử đã quen và đem lòng yêu thương cô gái làng bên nhỏ hơn Sử ba tuổi tên là Huỳnh Thị Hương (sinh năm 1993, ngụ ấp Cồn Trứng, xã Trường Long Hòa, huyện Duyên Hải).
Thấy đôi trẻ rất mực yêu thương nhau đã hơn hai năm, qua bàn bạc gia đình hai bên thống nhất tác hợp cho đôi trẻ nên duyên chồng vợ, tuy năm ấy cô dâu vừa tròn 17 tuổi, do chưa đủ tuổi kết hôn nên đôi bạn trẻ này đã không đến chính quyền địa phương làm thủ tục đăng ký kết hôn theo quy định của pháp luật.
Làm đám cưới xong, năm 18 tuổi, Hương đã làm mẹ. Vốn không nghề nghiệp, một mình chồng đi làm thuê làm mướn nuôi ba miệng ăn cũng có phần vất vả.
Muốn chia sẻ khó khăn cùng chồng, khi đứa con đầu lòng vừa tròn tuổi, Hương đã quyết định đi làm tiếp viên cho quán giải khát gần đó để có tiền lo cho con phụ chồng. Tin này tới tai chồng và Sử kiên quyết phản đối.
Vốn không nghề nghiệp, Hương biết làm gì ngoài việc phụ quán. Từ đó Hương đã bỏ ngoài tai ý kiến của chồng cùng gia đình để đi làm tiếp viên.
Kể từ ngày vợ đi làm tiếp viên quán, con trẻ ở nhà không ai trông coi, Sử đã nhiều lần đến quán khuyên vợ về chăm con nhưng cô vợ vẫn bất chấp.
Cho đến ngày 22/11/2011, sau khi uống nhiều rượu, Sử nhớ đến vợ và nhớ đến chuyện vợ dám cãi mình bỏ nhà, bỏ con đi làm tiếp viên cho quán Hạt Mưa Sa, dù mình đã nhiều lần đến gọi về nhưng Hương không đồng ý.
Nhớ đến đó, Sử tỏ ra ghen tức và nghĩ rằng: “Hương không còn thương yêu chồng con nên mới bỏ đi như thế”. Từ suy nghĩ đó, Sử nảy sinh ý định giết Hương rồi tự sát chết theo người vợ yêu.
Để thực hiện ý định, Sử sang nhà chị ruột là Dương Thị Tuyến lấy một cây dao Thái Lan, sau đó lấy xe đạp chạy ra quán Hạt Mưa Sa để tìm vợ. Khi đến quán, Sử gọi nước uống và yêu cầu phải có cô tiếp viên mang tên Hương mang nước ra phục vụ cho Sử. Hương sau đó mang nước ra cho khách.
Đến khi Hương quay lại bàn của Sử không thấy ly nước nên hỏi Sử ly nước đâu rồi, Sử nói trong lúc lấy thuốc hút vô tình làm ly nước rơi xuống đất vỡ rồi.
Hương không nghi ngờ liền ngồi xuống nhặt mảnh ly, lúc này Sử lấy con dao chuẩn bị sẳn cầm tay phải vung lên đâm mạnh từ trên xuống nhiều nhát vào vùng lưng của vợ làm con dao bị gãy, phần lưỡi dao rơi xuống đất.
Chưa dừng lại ở đó, Sử liền cầm phần cán dao còn lại có dính một phần lưỡi dao giằng co với Hương gây nhiều thương tích trên tay và người Hương.
Do có ý định muốn giết Hương rồi tự tử theo vợ, Sử tiếp tục nhảy vào đè Hương ngã xuống đất dùng hai tay bóp cổ Hương, làm cổ Hương bị đứt một đường.
Hương cố vùng vẩy truy hô để mọi người trong quán chạy đến, Sử bỏ chạy và ném phần cán dao qua hàng rào quán. Sau đó, Sử bị cơ quan công an bắt và đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.
Trong quá trình khám phá vụ án, Cơ quan điều tra thu giữ 01 lưỡi dao bằng kim loại màu trắng, một đầu nhọn, một đầu bằng bị gãy có dấu nham nhở, lưỡi dao bị cong, một cạnh sắt, một cạnh bằng.
Tại giấy chứng nhận thương tích số 04/CN ngày 07/12/2011 của Bệnh viện đa khoa tỉnh Trà Vinh và Bản kết luận giám định số 65/KLGĐ (TT) ngày 31/01/2012 của Phòng kỹ thuật hình sự Công an tỉnh Trà Vinh kết luận: Tỷ lệ thương tật trên người Huỳnh Thị Hương là 9,61%.
Tại bản kết luận giám định số 66/KLGĐ(CC) ngày 31/01/2012 của Phòng kỹ thuật hình sự Công an tỉnh Trà Vinh xác định: Cơ chế hình thành vết thương trên người Huỳnh Thị Hương phù hợp với đoạn lưỡi dao gửi đến giám định.
Kẻ giết vợ lãnh án
Vào ngày 30/5/2012, Toà án nhân dân (TAND) tỉnh Trà Vinh đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Đứng trước vành móng ngựa, bị cáo Dương Văn Sử khai nhận:
“Bị cáo và người bị hại Huỳnh Thị Hương đã có với nhau một con chung, tuy không có đăng ký kết hôn nhưng chung sống với nhau như vợ chồng được gia đình hai bên đồng ý.
Thời gian gần đây, vợ bị cáo bỏ nhà đi làm tiếp viên quán giải khát Hạt Mưa Sa, bị cáo nhiều lần đến gọi vợ về nhưng vợ không về nên bị cáo nghĩ vợ có người đàn ông khác, từ đó máu ghen tuông của người đàn ông nổi lên nên bị cáo nảy sinh ý định giết vợ rồi tự sát chết theo.
Với suy nghĩ đó, vào ngày 22/11/2011, bị cáo đã dùng dao đâm nhiều nhát vào lưng người bị hại làm gãy dao và tiếp tục giằng co làm Hương ngã xuống đất để bóp cổ Hương nhằm đạt mục đích giết chết Hương.
Việc Hương không chết và chỉ bị thương tích 9,61% là ngoài ý muốn của bị cáo. Bị cáo thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội như nội dung bản cáo trạng của Viện kiểm sát thể hiện là đúng.
Bị cáo không có ý kiến bổ sung hay khiếu nại gì về nội dung bản cáo trạng và hoàn toàn thống nhất với quyết định truy tố của Viện kiểm sát”.
Ngồi ở hàng ghế người bị hại, đôi lúc nước mắt của người vợ trẻ lại rơi, khi nghe bị cáo cũng là người chồng trình bày:
“Bị cáo rất yêu thương vợ con, bị cáo chỉ muốn vợ ở nhà chăm sóc con hay tìm một việc nào đó mà làm. Vợ bị cáo đi làm tiếp viên, bị cáo và gia đình đều không đồng ý, bởi làm chồng ai mà không ghen, khi vợ mình đi làm son phấn loè loẹt, mặc quần áo đẹp lại còn nói chuyện đưa đẩy với nhiều chàng trai.
Đó là chưa kể nhiều lúc gặp những kẻ có máu dê tán tỉnh. Đã vậy, bị cáo đã nhiều lần giải thích nhưng vợ vẫn không nghe một mực đòi đi làm nên bị cáo mới nghĩ vợ bị cáo có người đàn không khác nên không chịu nghĩ việc để chìu ý chồng mà về nhà chăm sóc con trẻ”.
Khi vị chủ toạ hỏi: “Lý do gì chồng cùng gia đình nhiều lần khuyên can nhưng bị hại vẫn không xin nghĩ việc?”. Bị hại trình bày:
“Lý do duy nhất bị hại đi bán quán là để kiếm tiền phụ chồng nuôi con, chứ ở nhà ăn ở không, tiền lại không có, trong khi độ tuổi của mình còn lao động được để kiếm tiền phụ chồng nuôi con”.
Vị chủ toạ hỏi tiếp: “Sau khi bị cáo gây thương tật cho bị hại, bị hại có yêu cầu bồi thường tiền tổn thất tinh thần, chi phí điều trị bệnh hay không?
Và trong quá trình bị cáo chấp hành án bị hại có nuôi con hay bỏ cho ông bà nội nuôi, đặc biệt bị hại có đợi bị cáo về để nối lại tình nghĩa vợ chồng hay không? Bị hại hãy trình bày cho Hội đồng xét xử (HĐXX) cùng những người thân trong gia đình và bị cáo được biết”.
Bị hại vừa trình bày nước mắt giọt ngắn giọt dài lại rơi: “ Bị hại rất yêu chồng, thương con. Gia đình có bi kịch như ngày hôm nay một phần cũng do lỗi của bị hại mà ra, tại bị hại không nghe lời chồng, không giải thích cho chồng hiểu nên anh ấy mới ghen tuông.
Trong quá trình anh chấp hành án, bị hại sẽ ở nhà nuôi con, chờ chồng sớm có ngày trở về sum hợp với gia đình. Bị hại chỉ xin, HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, do bị cáo và bị hại có con còn nhỏ. Còn các khoảng tiền bị hại không yêu cầu anh đền bù bất cứ khoản tiền nào”.
Sau khi phân tích các chứng cứ chứng minh hành vi phạm tội, các tình tiết giảm nhẹ hình phạt đối với bị cáo. Ông Nguyễn Thanh Bình- Kiểm sát viên đại diện Viện kiểm sát nhân dân (VKSND) tỉnh Trà Vinh đề nghị HĐXX áp dụng:
Điểm Q khoản 1 Điều 93, điểm p khoản 1, khoản 2 Điều 46, Điều 18 Bộ luật hình sự, xử phạt bị cáo Dương Văn Sử từ 09 đến 10 năm tù về tội “Giết người”.
Tại phiên tòa, vị luật sư cũng thống nhất với nội dung bản cáo trạng truy tố bị cáo Dương Văn Sử. Vị luật sư đề nghị HĐXX xem xét giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo với các lý do:
Bị cáo chưa có tiền án, tiền sự, sau khi phạm tội bị cáo đã thật thà khai báo, ăn năn hối cải, hoàn cảnh gia đình bị cáo khó khăn, gia đình bị cáo có công với Cách mạng, con bị cáo còn nhỏ, người bị hại cũng xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Thay mặt HĐXX Thẩm phán-Chủ tọa phiên tòa ông Nguyễn Văn Mến nhận định: “Xét thấy, chỉ vì ghen tuông ích kỷ cá nhân, cho rằng người bị hại không còn yêu thương mình và con nên bị cáo Dương Văn Sử đã nảy sinh ý định giết người và tự sát.
Do vậy, bản cáo trạng của VKSND tỉnh Trà Vinh quyết định truy tố bị cáo Dương Văn Sử về tội “Giết người” theo điểm Q khoản 1 Điều 93 Bộ luật hình sự là phù hợp với qui định của pháp luật, không oan, không sai.
Xét tính chất của vụ án là đặc biệt nghiêm trọng. Hành vi của bị cáo Dương Văn Sử là nguy hiểm cho xã hội, chỉ vì ghen tuông, mâu thuẫn trong quan hệ vợ chồng với người bị hại, bị cáo đã chuẩn bị sẵn công cụ phạm tội là con dao, một hung khí nguy hiểm nhằm mục đích giết chết người bị hại, thể hiện rõ ý thức và động cơ đê hèn của bị cáo. Người bị hại không chết và chỉ bị thương tích 9,61% là ngoài ý muốn của bị cáo.
Về trách nhiệm dân sự, tại phiên tòa người bị hại không yêu cầu về phần trách nhiệm bồi thường dân sự và xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo”.
Với nhận định trên, HĐXX tuyên phạt bị cáo Dương Văn Sử- 08 năm tù về tội “Giết người”.